Mênh mông hay chật hẹp

MenhMong

Bạn nhắn tin hỏi: Trời đất mênh mông hay chật hẹp, cớ sao chỉ vì một ai đó.

Ái chà! Câu hỏi khó đây. Khó vì không thể lấy lý luận để trả lời. Vì khi hỏi vậy, chính bạn cũng biết chỉ vì tâm mình cứ vướng trong yêu-ghét, lấy-bỏ…

Có lẽ ai cũng một lần, hay nhiều lần trong đời tự hỏi như vậy. Căn nhà, khu vườn dù rộng và tiện nghi đến đâu, chỉ cần có hiện diện của một ai đó mà mình không muốn gặp, thì mọi thứ chật hẹp, bởi không biết sao tránh mặt cho được! Còn căn phòng chật hẹp nhỏ bé này mà vắng đi một ai đó mình muốn gặp, sao trở nên cô quanh mênh mông đến thế!

Sự hiện diện của một con người dù tốt dù xấu, cũng có một ảnh hưởng khôn cùng!

Bạn nói: Vậy có cách nào cho tâm an ổn trong cảnh mình đang sống không?

“Cách nào”! Chỉ là cách chính mình chọn, bởi có ai đưa ra cách hay thế nào, cũng là cách của họ làm được, mà mình không làm được! Và cái cách mình làm được, do chính mình muốn hóa giải tâm lý thiên thu này.

Chúng ta đã đọc biết bao nhiêu cách chỉ dẫn, mà đến giờ bạn vẫn còn hỏi một câu khó trả lời thế này. Nhưng yên tâm khi đã hỏi, tức muốn thoát ra khỏi tình trạng tâm lý tự làm khổ mình.

Chỉ mấy chữ “tự làm khổ mình” đủ để diễn tả con đường thoát ra, và có lẽ chỉ là “thôi tự làm khổ mình”! Bởi nỗi khổ, nghĩ cho cùng, chỉ là tâm có thói quen cứ luôn nghĩ đến.

Bạn nói: Cái thói quen thật đáng sợ, muốn đổi thói quen luôn nghĩ đến thương-ghét, bằng thói quen bình tâm dừng bớt những suy diễn để tự làm khổ mình, cũng thiệt là… cay đắng để đổi!

Trang 63 của 139« Đầu...102030...616263646566...708090...Cuối »