Thời gian cho mình

ThoiGianCho

Thời gian cho mình, một ngày chỉ là như vậy. Nhưng sao lại có ngày dài ngày ngắn! Câu hỏi đơn giản này có lẽ ai cũng trả lời được, nhưng tại sao mình vẫn cứ để ngày dài đăng đẵng, mỏi mòn trong khi mọi thứ trôi chảy đi dần đến cuối đường! Và ngày quá ngắn cho những việc cần chu toàn!

Có lẽ vì tâm không quen ở không! Tâm trí  luôn bận chìm trong sự dài ngắn của trông đợi, của tính toan. Vì mải theo đuổi những suy nghĩ nên không nhận ra cái đáng quý đang trôi qua!

Cho rằng vì nóng lòng với công việc, nỗ lực làm việc và tận dụng hết thời giờ mình vốn có. Điều đó có lẽ là đúng. Nhưng có một điều là tâm trí luôn hướng tới, chạy băng băng cho kịp tốc độ muốn hoàn thành, nên vô tình tự đánh mất thời gian. Bởi mình sống mà chưa từng biết mình sống! Nên khi gặp một sự bất như ý, mọi thứ sụp đổ, thời gian đã qua bị gán hai chữ “vô ích”!

Có vẻ hơi khó hiểu, với sự dẫn giải này.

Vâng, nếu chúng ta từng hết lòng với công việc, và hết lòng bình tâm trên công việc, sẽ thấy mọi thứ đều là bài học cho đời mình. Và thời gian cho mình mới là thời gian trọn vẹn. “Chúng ta làm gì cho thời gian chúng ta” khi ai cũng chỉ một ngày như nhau! Một giây như nhau, một phút như nhau, một giờ như nhau.

Có những việc nghe dễ hiểu, nhưng nghĩ kỹ, thì quả là chứa đựng cả một vũ trụ khôn cùng!

Trang 59 của 139« Đầu...102030...575859606162...708090...Cuối »