Điều gì cần biết

taught-us

Bạn kể, Mình thiệt bực mình vì những người không thích gặp, những việc không muốn có… mà cứ gặp những việc không như ý… Cho đến khi đọc tờ lịch này, thì thiệt là…

Mình luôn bực và luôn suy nghĩ theo cơn bực nên càng lúc mọi việc càng nặng thêm vì mình tiếp sức cho việc đang đối mặt, mà không biết.

Nhưng mình sao có thể không bực tức được chứ, khi gặp toàn những chuyện phiền như vậy.

Đôi khi mình có quyền cho mình bực mà không để ý mình có quyền không bực. Vì nếu gặp việc trái ý luôn phiền lòng thì sẽ phiền lòng cả đời. Đọc câutrên tờ lịch bạn gởi tới, cũng nên giật mình đấy chứ. Hóa ra chuyện cứ như thế mà tới, có nghĩa là đang nhắc điều gì đó. Chẳng hạn nhắc rằng, “bạn dễ bực bội quá”, “bạn dễ bị người chi phối quá”, “bạn ít khi để ý tâm đang bị dẫn dắt bởi lời nói chung quanh”…

Khi tâm dịu lại có lẽ cũng nhận ra rằng, việc cũng chưa đáng để nổi nóng tới vậy, chỉ vì tính mình quen nóng nảy (từ nhỏ) kéo dài tới bây giờ!

Ít bình tĩnh khi nghe việc là đầu mối của phiền phức kéo dài do vội phán đoán và phản ứng gây nên.

Bạn lặng im giây lâu, rồi nói: Mình cũng hiểu thế, nhớ lại lúc mình thi rớt môn nào, là mình phải học lại môn đó, thấy sao dễ dàng biết vậy, để ôn tập lại môn đó. Còn bây giờ đang giận thì khó nhận ra, mình nên bớt nóng giận, thì gặp việc mới bớt phản ứng, sao mà khó nhận ra điều này đến vậy!

Người xưa cũng có nói “vạn sự khởi đầu nan”, nếu hiểu ra vì sao mình cứ phải gặp hoài những người làm mình thương tổn như vậy, thì mới biết có lẽ chưa từng nhìn lại xem mình đã bị tâm mình dẫn theo những lối mòn thế nào! Lúc đó ắt hẳn tự biết cách giúp tâm mình lắng dịu lại, và thấy ai đó cũng không đến nỗi tệ như đã nghĩ, việc không đến nỗi quá đáng như vậy chăng!

Trang 8 của 139« Đầu...67891011...203040...Cuối »