Trên nẻo chằng chịt

bietconduongnao

Bạn nói, xem những con đường chằng chịt mà mỗi người vẫn biết lối về của họ. Những con đường này luôn gây ấn tượng cho mình.

Nhìn tấm hình bạn vừa chụp gởi về, con đường mình chọn khi vừa bước lên xe, trong nẻo chằng chịt, xe vẫn theo điều khiển của tâm mà đến nơi định trước. Chính vậy cuộc sống, điểm đến của từng giây phút trước mắt đều do chính tâm mình chọn.

Bạn chưa có vẻ đồng ý lắm, nhưng đôi khi mình định đi đường này, nhưng người lái xe lại chọn đường đường khác thì sao.

Lúc đầu theo lời rủ của người, mình xiêu lòng bước lên xe đó, thay vì xe của mình chọn từ lúc đầu đã sẵn sàng.  Bây giờ đành “giao phó” đời mình cho người đó. Đôi khi không vui, không vừa ý nhưng xe đã khởi hành rồi. Chỉ khi nào trên quãng đường đi, bạn đổi tâm, may ra lấy exit để tẽ qua con đường khác như ý bạn lúc ban đầu.

Dần dà mình sẽ nhận ra ý khởi trong tâm mình làm ra con đường cho đời mình. Có thể chỉ là một niệm bất chợt khởi, cái bất chợt đó khiến mình đổi xe, chọn một con đường khác. Trên đường rất nhiều exit, để giúp mình có thể thay đổi mọi thứ, nhưng ít khi đủ can đảm để đổi một con đường quen thuộc bấy lâu chọn một con đường khác.

Tâm quen chọn con đường dễ dãi vui chơi để quên đi những gì đang sầu khổ, nên khó mà có một quyết định khác dù bảng exit trước mắt.

Bạn im lặng, có thể bên kia nửa vòng trái đất, mọi thứ vẫn còn là điểm hẹn rực rỡ. Nên điểm đến bình an vẫn còn xa lạ.

Trang 126 của 139« Đầu...102030...124125126127128129...Cuối »