Ngay đó và sau đó

NgayDoSauDo

Bạn hỏi: Không biết sao chuyện đang xảy ra trước mắt mình chịu được. Nhưng sau đó nghĩ lại thì không chịu được cảm giác lùng bùng trong tâm…

Thường để ý trạng thái này trong tâm. Bình thường cảnh trước mắt tâm chỉ hơi khó chịu, nhưng sau đó là bão bùng. Và người ta tìm quên trong nhiều cách như xem phim, nghe nhạc, đọc sách, tâm sự… Rồi dần nguôi đi, thỉnh thoảng chợt nhớ lại vẫn thấy khó chấp nhận cảm giác tâm đang chịu.

Cứ thế mà tâm qua được từ việc này đến việc khác…

Sau đó thì sao?

Thì cứ thế mà đến già, khi tâm không đủ sức nạp chuyện mới nó sẽ nhắc đi nhắc lại những gì đã chứa lâu nay. Chính vậy, khi ở gần người già cho là họ “lẩm cẩm” cứ nói hoài chuyện cũ!

Nghe thì cũng thấy sợ thiệt!

Cho đến khi nào tình cờ nhận ra rằng, tâm cứ nghĩ đi nghĩ lại, và không đủ sức để dừng, hoặc giả chính mình cứ nuôi mãi. Lúc đó tự khắc nhận ra những gì đã hiểu lâu nay, mọi khổ sầu do mình cứ nuôi lớn tư tưởng , nên chuyện đáng buồn sẽ càng buồn thêm. Lúc đó mới tin rằng dừng suy nghĩ là cứu được tâm mình, rồi cũng cần thời gian để quen nhận ra và dừng.

Bạn sẽ thấy tâm mình dễ chịu hơn, tuy vẫn khó chịu nhưng không dai dẳng như lúc trước nữa.

Dần dà sẽ thấy mình đã để đời mình trôi qua từ năm này qua năm khác mà chưa từng cứu lấy tâm mình. Tự nhiên có sức mạnh để không lưu giữ và tô đậm những vết thương trong tâm. Tuy rằng cũng mất thời gian để sức dừng này nhẹ nhàng, mới không gây phản ứng. Đôi khi vì gấp gáp, đè nén để không nghĩ tới, chỉ làm mình kiệt sức và tâm trở nên khô cằn.

Bạn lặng im,nhìn vu vơ lên tờ lịch mỏng manh cuối cùng, như đời sẽ qua trang mới.


< Trở về mục lục

4 thoughts on “Ngay đó và sau đó

  1. Thật đúng và thật đáng sợ! Con nhình thấy Ba con như thế và đôi khi con cũng như thế. Đôi khi con tưởng rằng con cho chuyện đó qua rồi. Nhưng thật sự là chưa.

    • Những chuyện làm thương tổn, tạm cho qua cũng đã là khó. Nhưng NT để ý thế này, mình có nhớ lại cũng là điều tự nhiên vì đó là ký ức. Nhưng khi chợt nhớ lại, mình đừng nghĩ tới nghĩ lui hoài, sẽ vô tình tô đậm thêm vết thương. Khi nhận rõ điều này, thỉnh thoảng có chuyện gì nhắc nhớ, vẫn nhớ lại nhưng mỉm cười cho qua, nó làm khổ mình lâu nay rồi! Có lẽ cũng đủ rồi. Đừng nuôi lớn những suy nghĩ về chuyện đó. Thì lâu dần có nhẹ bớt.

      Nếu làm được bước đầu này, tự nhiên thấy việc mình tập tu, có lý. Vì tu tập giúp mình bớt khổ và thêm vui.

  2. Thank you for sharing your thought, TL. When I read this article, the old calendar 2017 was replaced by the first page of the calendar 2018 on the wall. I regret I didn’t have a feeling as you did. I didn’t have a chance as the person on the last sentence “Bạn lặng im,nhìn vu vơ lên tờ lịch mỏng manh cuối cùng, như đời sẽ qua trang mới.”

    Thank you for your last sentence, TL. You spoke out what I thought, too. This blog is very helpful because all articles taught us how to find peace of mind. It is also a place where we can share our experiences.

    I wish all of you, who read and wrote comments in this blog, have “đời sẽ qua trang mới.”

  3. Thank you writer for a perfect reminder for the end of the year. The more i noticed with myself and see all the changes of the people around me the more the words of this reminder ring so true. This is a wake up call to start putting more genuine practice and dedication to the practice before the mind get to that point when you are older.
    I work in the mental health hospital as well as with seniors and thus I can totally recognize this pattern with the patients’ mind and behavior. But hope this is enough of a bell for me as well as the rest of us to wake up and start allowing our mind to stop feeding in to this mental formation.
    Thank you for all your time and effort throughout the year to help remind us constantly the important of putting time for our mind to stop and see it so we will not be drowned in it day by day, month by month and year by year. May you and the rest have a wonderful New Year filled with joy and peace from the practice.

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *