Khi sắp đặt việc, mình nghĩ mình có thể chu toàn, nhưng khi mọi việc tiến triển thì càng lúc càng trở thành áp lực to lớn với mình. Kỳ vọng hình như đã vượt ngoài sức của mình. Bây giờ muốn dừng lại thì không thể, bởi thời gian cùng mọi người đem hết tâm lực để hoàn thành đã quá dài.
Bãi biển sáng nay nhìn xa còn mờ mờ, nhưng lát nữa thôi, mặt trời lên mọi sự sẽ rõ ràng, nhưng tiếc là người cầm máy đã rời xa bãi biển, và nhưng gì lưu giữ chỉ là dường như sương mờ nhìn qua hàng hoa lau, như ngọn cờ lau trong sách sử.
Kiên trì trên con đường mình chọn, kiên trì trên việc đang làm, có thể hoàn thành cũng có thể không. Có đôi việc thời gian không thể xác định được, và sự kỳ vọng là điều khó thuộc thời gian, nếu đặt để thời gian dễ đưa đến thất vọng nản lòng. Khi nhìn ngày tháng đã qua mà mọi việc vẫn như còn đâu đó.
Công việc có hình tướng thì năm này chưa xong, năm khác cũng có thể định ngày xong. Nhưng có những điều khi nhìn thì thấy có hình tướng, sửa đổi lại khó xác định năm tháng.
Là thói quen ư! Hay sự kỳ vọng một ai đó, một sự việc nào đó!
Vì đã hiểu đã đoán biết, nên không tìm ra đáp án, đáp án những việc khó hình dung thì lại không nằm trong suy nghĩ. Chẳng hạn mình hy vọng mình thay đổi, như bớt nóng tính, bớt gấp gáp, bớt nói nhiều thì những việc này lại không nằm trong suy tính. Nếu tự kỳ vọng nơi mình thì là áp lực, còn nếu kỳ vọng nơi người thì người bị áp lực và mình thì thất vọng. Còn kỳ vọng người hiểu mình, mình hiểu người, thì áp lực và thất vọng càng lớn.
Vậy cuối cùng về câu nói trên bức hình là thế nào.
Bạn cũng hiểu, chỉ là chưa bớt được sự kỳ vọng quá cao đặt nơi những gì trôi nổi bên ngoài.
Chẳng lẽ kỳ vọng sửa những tật không tốt của mình cũng là việc trôi nổi bên ngoài ngoài ư.
Nếu đúng là vậy, thì bạn sẽ nghĩ thế nào.
Tác giả hỏi nếu “kỳ vọng sửa những tật không tốt của mình cũng là việc trôi nổi bên ngoài ” mà đúng là vậy thì mình nghĩ sao. Phải có thời gian để ngẫm nghĩ, vì sửa đổi chính mình sao là việc bên ngoài được nhỉ!
Everyone has expectation, just like cultivating beautiful dreams. If ones doesn’t have dreams and hopes, then life will be meandering like lost souls. At the beginning, ones will need a buoy to hang on to. The buoy of dreams and hopes, and many other buoys in life.
Pressure, more or less, depends on the distance between expectation and one’s ability. One needs to reflect and looks deep within, to know oneself!
Possibly, having expectation is like floating in the sea of life, maybe less expectation is lighter. We just need today to be better than yesterday, even just a little that should be enough. It is a long way ahead, as long as we recognize and learn from life lessons, and accept life as it comes. As we accept life as it is, we probably will not try so hard creating opportunities to fulfill our egos hiding behind expectations.
Eventually, all aspect of life is lighter. Once you know how to swim, you will not need a buoy.
All expectations came from desires (tham cầu) and they are all illusions and delusions. Attaching to illusions causes suffering when the smallest “beautiful” expectation is not met. If one clearly knows all expectations are illusions, one is free from all burdens and never lost. One has arrived. No need to swim nor buoy.
Expectation is imaginary. It is not real and one should not be feared by it! It is just a social construct created by society and cultures.
Thus, one should not base one’s life on other people’s expectations. And instead, one should live up to one’s own expectations. Only then one will be at peace with oneself and others.
Since expectations are imaginations/illusions/delusions, and most importantly, ignorance of the truth, the smallest expectation not met causes great suffering. If one clearly knows that all expectations are illusions, one is free from attaching to them and goes through life free of all burdens.
However, most of us (if not all) are still stressed and suffering more or less, aren’t we? We still think that some expectations are good and necessary. We set ourselves into the trap.