Rừng thông không đổi màu,
Không biết thu về hay chưa.
Xe chạy hơn một tiếng đồng hồ, rừng thông chập chùng nhìn ngút mắt. Và cuối chân trời kia vẫn là rừng thông cao vút. Rồi qua dãy núi này qua núi khác, rừng thông vẫn còn miên man trước mắt.
Lặng lẽ qua bốn mùa, vẫn xanh một màu không đổi, dù nắng nóng sương lạnh ngay cả tuyết phủ vẫn thế cho đến khi già cỗi rồi nằm xuống nơi mảnh đất lớn lên.
Thật bồi hồi khi nghe lời vô ngôn vang trong rừng thông.
Qua hết rừng thông, và thu đến trên những con đường rợp trời thu.
Đến cuối đời thay vì vàng úa thì lá chuyển một màu vàng rực rỡ tặng cho đời.
Như một đời người nỗ lực, tặng cho nhau một chữ bình an cuối đời.
What a wonderful way of thinking! Xin cảm ơn tấm lòng của người viết luôn có những cái nhìn và suy nghĩ tích cực tuyệt đẹp.
Đi xa mới về, trả lời bạn hơi chậm.