Quả hồ đào

 Bạn thấy quả hồ đào chưa nhỉ, tôi được tặng vài quả chiều nay, chẳng biết có từ đâu nữa.

Nhưng nhìn xem, cầm mà chẳng biết bóc vỏ thế nào, định lấy búa đập vỡ ra, nhìn kỹ, nó có một đường nứt nhỏ. Chỉ cần để một cái gì đó như cái khui sửa rồi bẫy ra, là vỡ ra ngay.

Nghe nói quả hồ đào mệnh danh là “quả trường thọ”, chợt nhớ truyện Trạng Quỳnh học hồi lớp ba, có quả đào trường thọ, ông lấy ăn trước Chúa Trịnh, lúc bị xử chết, ông nói, quả này ông ăn vào không trường thọ, ai dâng quả này là gạt Chúa Trịnh rồi.

Nhưng thôi đỡ bệnh nào hay bệnh đó vậy.

Bạn nhìn tôi đang tách vỏ hạt hồ đào, hỏi:

– Định nói gì vậy? Khi không nói đến trường thọ với Trạng Quỳnh.

– Xem quả hồ đào này, mọi thứ tách ra được khi có một kẽ nứt. Mọi tương giao đổ vỡ bởi có một khoảng hở nào đó, nên người ngoài mới nhân đó mà bước vào hay nói ra nói vào.

Hiểu vậy, chỉ để khi có gì rạn vỡ, thì tự tìm xem khoảng cách đó từ đâu, chính sự giao động và biến đổi khí hậu khiến vỏ trái đất còn nứt nói gì đến tâm tư mong manh dễ chao đảo theo cảnh đời.

Khi thấy có rạn nứt, nhưng vì không biết mối rạn đó có trước khi ai đó đưa tay vào tách ra, nên cứ vô tình trách nhau, khiến không còn cứu vãn được mối tương giao, đồng nghĩa không cứu được tâm đang vỡ vụn bởi khổ sầu.

 

Trang 58 của 67« Đầu...102030...565758596061...Cuối »