Tình là vĩnh cửu

Ngày 2 – 14/10/2019: Dehli –Taj Mahah – Sankasia

Vĩnh cửu là tiếng Hán Việt, vĩnh có nghĩa lâu dài mãi mãi, cửu cũng là lâu dài mãi mãi. Ghép lại coi như là mãi mãi (forever)! Không có kết thúc!

Nên đi hay không đến ngôi đền nổi tiếng được coi là Di sản thế giới của Unesco (UNESCO World Heritage Site). Đến viếng vì nơi đó được công nhận là di sản hay những gì ẩn chứa đâu đó về một điều vĩnh cửu. Nhất trí là nên đi, phải đi và cần đi!

Tuyến đường hành trình chỉnh sửa lại, thay vì bay đến Lucknow, bây giờ chuyển sang đi xe bus đến Taj Mahal.

Delhi-Taj mahal

Đường highway xe chạy bon bon.

Nhìn thấy bảng chỉ đường có rẽ về Mathura, nhớ thầy Huyền Trang lúc trước có đến đây ghi rằng:

MathuraBuddhaHead

Tượng Phật tại Mathura từ thế kỷ thứ II BC đến thế kỷ thứ VI AD

“Đi về hướng Đông 500 dặm đến xứ Mathura (Mạt-thố-la秣菟羅). Nơi đây bắt đầu thuộc miền sông Hằng, khí hậu nóng, đất đai phì nhiêu, trồng nhiều xoài. Tính tình người dân lương thiện, tôn trọng đạo đức, tu tập Phật pháp.

Có hai mươi ngôi chùa, tăng đồ hơn hai ngàn, tu tập theo Đại thừa và Tiểu thừa. Có tháp thờ các đại đệ tử như Xá-lợi-phất, Mục-kiền-liên, Ma-ha Ca-chiên-diên, Ưu-ba-li, A-nan, La-hầu-la…

Tiến về hướng Đông chừng 5 dặm đến ngọn đồi, có tháp thờ móng tay Phật do Ổ-ba-cúc-đa鄔波鞠多 (Upagupta) dựng nên bên sườn đồ, cổng vào là một hẻm núi. Phía Bắc ngôi tháp này có một ngôi thất đá là nơi Tôn giả Cận Hộ thuyết pháp độ chúng sanh.”

Đi bộ thì đâu cũng đến, đi xe thì khả dĩ, còn đi máy bay thì khó mà đến đâu được! Nhưng thôi “chẳng mấy chốc” là đến Argra.

Xe đi ngang Agra Fort, còn gọi là pháo đài đỏ, nhìn tường thành với gạch nung cát đá đỏ, cách Taj Mahal 2,5 km, tuy cũng được coi là di sản thế giới của Unesco nhưng phải xem Taj Mahal trước, sau sẽ đến viếng pháo đài này.

Thông báo trước khi vào rất nhiêu khê, không được đem theo bút viết, nhất là bút chì (hồi sau khi vào sẽ rõ vì sao), nhưng may là còn được đem điện thoại. Vào cổng mua vé kèm một cái bọc giày, dùng lúc nào thì hồi sau sẽ rõ.

Vào trong nhìn thấy tòa nhà, ngạc nhiên sao màu gạch nung nhỉ, nhớ là đền Taj Mahal màu trắng cẩm thạch. Cái nhanh nhẹn của ý thức dễ nhảy ra so sánh và phê phán, nên nhiều sai lầm là đây.

Taj

Vào sâu nữa thì một tòa lâu đài qua hình ảnh trên mạng đang trước mắt. Cái nhìn thấy tận mắt và qua hình ảnh thật khác xa, dù hình bóng vẫn giống vậy. Có lẽ vì vậy người ta phải lên đường để chạm mặt điều đang muốn tới!

Taj-Mahal

Có thể nói là tuyệt tác và nguy nga. Hướng dẫn viên chỉ một chỗ để chụp hình mới lạ hơn. Và cái mới lạ dễ nhớ lâu. Dù hình trên do chính đoàn chụp, nhưng cái quen thuộc quá cũng khó quan tâm.

Taj-khung

Đi gần đến lâu đài, nhớ phía trước là hồ nước phản chiếu bóng tòa nhà, nghe nói ban đêm lung linh hơn. Nhưng bây giờ là nắng gắt và tất cả hồ không có một chút nước, khiến không khí thêm nóng bức. Nhưng nhờ vậy không nhìn thấy ảo hình lung linh trong nước.

Trước khi bước lên vào khuôn viên lâu đài là lúc tất cả mang bao giày vào giày mình, để giữ sạch lâu đài. Nhìn những khối đá trắng, mới hiểu, nếu cho đem bút chì vào, thì sẽ vô số tên được ghi trên nên vách đá để biểu trưng tình mình cũng vĩnh cửu như ai kia.

Vào cửa đền chính, thì không cho chụp hình. Bước vào, những tưởng tượng về một tòa nhà kiệt tác biến mất, chỉ có hai quan tài đá trắng. Không có gì khác. Không còn gì khác. Cuối cùng chỉ là một nấm mồ.

Không chụp được hình, nên đành mượn bức hình trên wikipedia, để thấy, chỉ là vậy!

tomb_taj_mahal

Có còn gặp lại nhau không
Mai kia mốt nọ, hẹn hờ cho vui!

Kiến trúc lâu đài và hoa văn đều khá lạ, nhưng chứa trong lòng nó nhiều ẩn khuất ngậm ngùi.

Ra khỏi Taj Mahal, trời chiều, đường về Sankisa còn khá xa, không kịp ghé pháo đài đỏ, mà quan trọng nhất là không còn ước muốn ghé vào. Chứ nếu không thì tam tứ núi cũng trèo, sá chi vài mươi phút thăm viếng.

Rời Taj Mahal, đường còn phẳng phiu trên highway, qua đến Karhal mới rẽ vào đường nhựa nhỏ.

taj---kan  Tajmahat-sankisa

Đường về Sankisa, qua đoạn Bhogaon không còn đường  nhựa nên gập ghềnh, khúc khủyu. Xe dằn xóc để biết đường về miền quê còn vất vả! Nhưng ánh nắng chiều thì hình như đâu cũng là thế.

Nơi gọi là khách sạn duy nhất ở Sankisa, cũng hoành tráng! Có lẽ nhờ những đoàn khách chiêm bái thánh tích, nên phát sinh một khách sạn chỉ mở cửa vào mùa hành hương.

Sankisa

Trời sáng, ngày hôm qua đã lui vào đâu đó, nhưng công án tình là vĩnh cửu, còn dọc đường dài.


< Trở về mục lục

2 thoughts on “Tình là vĩnh cửu

  1. Dear author,

    Thank you very much for sharing your travel experience. Your unique story and interesting adventure helps me learn more about this place.

    TH

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *