Có được như cây!

matmat

Bạn gởi đến một hình, đọc xong, cũng bâng khuâng cho mọi sự trôi qua kẽ tay.

Ai cũng biết điều này khi nghe nói, nhưng cảm nhận chỉ khi nào ở tận cùng mất mát, mới nhìn một cành cây trơ trụi mà ngày nào nó còn xanh lá, tự nhủ rằng rằng xuân đến nó trổ lá xanh. Nghĩ được thế cũng là quá quý rồi.

Trong mất mát chỉ thường nghĩ đến một cây bị đốn ngã! Chứ khó mà nghĩ đến một cành cây vừa rụng lá, để thay lá. Hoặc như cành mai trơ trụi kia trổ đóa hoa vàng.

Nhưng may thay! Tuổi trẻ có hy vọng của tuổi trẻ, như chúng ta đã từng hy vọng với một nỗ lực vượt thoát cảnh khốn cùng. Và tuổi già có kinh nghiệm của những lần trắng tay, phải bắt đầu lại từ đầu, cuộc sống sau đó vẫn có thể dần ổn định.

Bạn bảo, bạn cũng hiểu thế nhưng khi chạm những mất mát, cũng khó mà nghĩ được vậy.

Vâng, có lẽ vì thế mới có những lời nhắc này, như một bàn tay thân ái giữ lại niềm hy vọng cho những lần thất bại sâu sắc. Và chúng ta cũng từng nhờ thế mà vượt qua những khúc quanh đời.


< Trở về mục lục

4 thoughts on “Có được như cây!

    • Trong đời thường có đôi lúc chúng ta cũng bối rối. Nhưng có những lời nhắc kịp lúc khiến chúng ta bình tâm. Và khi bình tâm thì hiểu tâm tư sâu sắc hơn, nên càng lúc sẽ tự biết cách giúp tâm mình thăng bằng.

    • Vâng, như có một lời thơ năm cũ:
      Hồn một thoáng bâng khuâng ngày cũ – những nẻo đường chật vật vừa qua.

      Và em những lao đao ngày cũ,
      Lại hồn nhiên như chưa khổ một lần
      “.

Trả lời Chân Tâm Bảo Hủy

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *