Chỉ một ánh trăng

img_1422-anhtrang

 

Mọi người đều muốn là mặt trời để làm cuộc đời của người nào đó được vui vẻ. Nhưng tại sao không là mặt trăng để giúp người đó đang trong thời điểm khó khăn nhất.

 

 

Giai đoạn chông chênh chật vật nào đó trong khúc quanh của đường đời, mong ước ánh sáng soi rọi giúp con đường sáng sủa để cất bước. Ước muốn rạng rỡ như một điều bất khả.

Trong đêm tăm tối đó, chỉ một ánh trăng trên nền trời kia, cũng giúp qua được đoạn đường gập ghềnh rồi.

Đứng trước bờ sông rộng, ngay đó một con đò nhỏ cũng giúp nhau qua được, còn chiếc cầu bê tông vững chắc kia, là mơ ước sẽ thực hiện dần.

Bâng khuâng thật bạn nhỉ, những gì đôi khi mình hứa với người bạn đang gặp khó khăn.


Có một câu chuyện trong Trang Tử rằng:

Trang Tử rất nghèo, gần như cơ hàn. Có lần, Trang Tử qua bên nhà Giám Hà hầu vay lúa, nhưng bị Giám Hà hầu nói:

 “Tôi có cái ấp sắp nộp tiền lúa. Tôi sẽ giúp ông trăm lượng. Có được không?”

 Trang Tử giận, bèn nói: “Hôm qua, khi Châu đến đây giữa đường nghe có tiếng kêu. Ngảnh lại trông, thì thấy một con cá đang vùng vẫy trong cái vết bánh xe.

Châu tôi hỏi:”Cá đến đây làm gì?”.

Cá nói:”Tôi là thủy thần ở biển Đông, ông có thể giúp tôi một tô nước để cứu tôi không? ”  

Châu tôi nói:” Để tôi qua chơi bên phía Nam nước Ngô, nước Việt rồi khi về, tôi sẽ dẫn nước Tây Giang về đón ông. Có được không? “

Cá giận nói:” Tôi đang cần nước, ông chỉ cho tôi được một ít là đủ sống. Nay nói như ông, đợi đến lúc ông về thì đến hàng cá khô, thấy tôi nơi ấy.”

(Chương 26- Ngoại Vật) bản dịch Nguyễn Duy Cần


< Trở về mục lục

10 thoughts on “Chỉ một ánh trăng

  1. Thanks for all comments. I learned new things from different point of views. Tin Khả has shared his, Tin Lực has explained deeply, and Huỳnh has emphasized main point. But the most interesting is QN has taught us about how to give someone a promise. Yes, a prompt action is more valuable than 100 promises.

  2. Sự chia sẻ không chỉ là tiền bạc, mà còn là tất cả những gì trong đời sống thường ngày ta vẫn gặp, một lời động viên, một nụ cười bao dung khi kẻ có lỗi biết nhận lỗi, mình nghĩ đó cũng là những ánh trăng soi rọi rạng rỡ nhất lúc đó với người nhận.
    Có điều như tác giả nói, mình nên biết khi nào ” đúng lúc” !

  3. Xin nói thêm để rõ hơn về ánh trăng này.
    Khi đọc kỹ lời thí dụ của Trang Tử, sẽ biết chúng ta nên thế nào.

    Chúng ta thường hứa hẹn, ngày sau khi giàu có sẽ giúp nhiều người, trong khi ngay hôm nay, đôi khi việc giúp không phải là tiền, mà chỉ là cách cư xử dễ thương của chúng ta, có thể giải quyết một việc đang ở tình huống khó xử.
    Như những mẩu chuyện được nghe kể, được đọc đâu đó, một ly nước cho người đang khát, một ly sữa cho người đang đói lả, một lời an ủi cho người muốn từ bỏ cuộc đời…
    Không hạn cuộc ở trường hợp nào, chúng ta có thể làm hoặc không làm, tùy tâm tình chúng ta lúc đó.

    Lời này chỉ nói rằng, hàng ngày những hành động nho nhỏ của chúng ta, cũng là ánh trăng cho một ai đó đang ở khúc quanh khó khăn, tăm tối.

  4. Wow this hit the spot. Through the tough times it is such blessings when you get any help or support no matter how small.

    I noticed that in my time of darkness my mind felt like it was in despair and so lonely and so it yearns and looks for comfort to anchor or attach to. So whenever anyone do reach out and touch you in the time of need you truly was touched and the gratefulness in your heart was so genuine and strong that it can transform you from deep Deep inside. Thus, I noticed the best time to truly transform is at the darkest time in your life and a ray of light help guide you.

    With this lesson I am more aware to help others in the time of need more. And it also gave me an insight that whenever you or anyone are going through darkness be sure to take that opportunity to help and transform yourself or whoever that person is.

    As for the act of helping others, I realized that I do tend to do charity act out of mood and self interest. I based it on my mood, my bias and my level of satisfaction I get from it instead of actually doing it just because that person do need it. Therefore by doing so I am actually not doing any compassionate act at all but just an ego based action. Thus, I am practicing to do acts of helpfulness just when I notice someone needs help and stop any other rationale behind it. Just like when I noticed I am hungry I go eat therefore if I see I see someone need help I do it as best as I can and no need to rationalize it, and if I don’t help then I go on and not think on it either.
    I am not sure if I am correct or not but I noticed that the first thought that comes up when we see someone in need is a thought of compassion and this compassion is no difference than that of Ngai Quan The Am. But what makes us different from her is that her compassion stays and our compassion turns into something else instantly once we let thoughts take over. I see that is within myself.
    I would see a homeless man sitting in the cold with a hungry sign, the first thought would be that I can do something to else his condition and suffering. But then following thoughts would be but What if he is lie-ing, or he might be using drugs, he might hurt me if I approach him, or he is young enough to get a job why is he so lazy. etc etc…. and at each of these following thoughts I noticed that compassionate totally transformed into judgement, fear, blaming, resentment, etc….

    Hope I am making it clear and this could just be me only which I need to work on. But I hope we all observe ourselves and see if this is also correct within yourself so that we can practice together and remind each other in this path.

  5. Sometime see a homeless person asking for a dollar, but giving a dollar is not a problem. The problem is seeing homeless is somehow bothersome. Other times, I can give a homeless a person $5 without any hesitation. Does that mean my companion only working part of the time I still wonder?

    • In my opinion, it depends on your mood and your judgement at that moment.
      Sometimes, asking for help from a strong and young person bothered me a lot. But if that person was an old man, I had sympathy for him.

    • T.Khả! Để ý hai điểm:
      – Một là tâm hay hứa hẹn những điều quá to tát, trong khi người ta chỉ cần điều đơn giản thôi!
      – Hai là, mọi điều quyết định, đôi khi không phải vì hoàn cảnh của ai hết, mà do chính tâm mình lúc đó thế nào, đang bình an hay đang bực bội bởi hoàn cảnh sống của mình. Đôi khi chuyện không cần thiết nhưng mình đang vui thì dễ dàng, còn khi chuyện đáng làm nhằm lúc mình đang bực tức thì cũng không làm.

    • Hai chữ “Đúng lúc” rất hay, chỉ là rất khó nhìn cho ra hai chữ “Đúng lúc” khi người cần. Bởi quan niệm của mình trước sự việc. Nhận ra điều này trong tâm, mới tránh được sự vô tình hôm nay và hối tiếc về sau.

Trả lời quachnhien Hủy

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *