Không ngôn từ

 

cuaso

Khi máy bay cất cánh lên cao, bé bắt đầu khóc, ban đầu còn chịu cho mẹ dỗ. Nhưng càng lúc càng khóc to, người mẹ trẻ kia tìm đủ cách bé cũng không nín. Khóc không ngừng trong nửa tiếng, người ngồi cạnh, xót ruột thấy bé mệt lả, bà tìm cách dỗ, nhưng bé vẫn không ngừng khóc. Một chú ngồi bên dãy kia, cũng lên tiếng giúp “hay là chị bế em đi tới lui”. Người mẹ bảo cháu sợ người lạ.

Bây giờ trong khoang máy bay, những người ngồi gần đều tìm cách dỗ cho bé nín khóc vì thấy khóc lâu đến khàn tiếng mà vẫn ráng khóc to.

Tôi ngạc nhiên vì không thấy ai tỏ vẻ bực bội vì tiếng khóc.

Một bác ngồi phía trên có vẻ thông cảm, quay xuống nói, người lớn mình cần gì còn nói được, chứ cháu chưa nói được chỉ có tiếng khóc để giải bày. Có lẽ độ cao của máy bay làm cháu đau tai đấy.

Mẹ bé nói có nhét bông gòn vào tai rồi. Bác nói chẳng thấm đâu.

Chưa kể hôm nay mây dầy, máy bay qua mây nhồi lắc, người yếu còn không chịu nổi, nói gì con nít.

May là chuyến bay chỉ 45 phút, máy bay hạ độ cao thì bé dần bớt khóc và khi đáp xuống đường bay thì bé nín khóc.

 

Đau không nói được, chỉ còn nước khóc. Và khi lời không thốt được, người ta cũng chỉ có thể khóc.

Có những việc người ta khóc, không phải khóc vì bi lụy, vì trách móc hay vì than van. nhưng trong xúc cảm nào đó, lặng lẽ mà rơi nước mắt chăng.

Đôi lúc không phải mùa Vu lan cũng chẳng vào những ngày Mother hay Father, nhưng là ngày chạm vào nỗi niềm riêng, những giọt nước mắt rơi chừng như chẳng vì gì hết. Đâu phải là buồn, đâu phải là nhớ, đâu phải hối tiếc mà chỉ đơn giản là ngày mẹ mất.

lagi


< Trở về mục lục

3 thoughts on “Không ngôn từ

  1. Thank you for putting yourself in our shoes. We are on the same boat, the boat of the people who no longer have a chance to see Mother. However, I do believe Mother always exists in our heart.?

Trả lời quachnhien Hủy

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *